1. Chỉ khi anh một [Am] mình thì anh mới thấy cô [Em] đơn
Chỉ khi anh một [Dm] mình thì [G] em cũng chẳng kế [C] bên
Ngồi ngắm cơn [F] mưa ngoài [G] ô cửa sổ nhỏ [Em] nhắn đông đang kéo [Am] về
Bàn tay lạnh [Dm] quá tìm [E7] ai sưởi ấm bây [Am] giờ. [E7]
2. Chỉ khi anh một [Am] mình niềm vui anh kiếm nơi [Em] đâu
Chỉ khi anh một [Dm] mình thì [G] anh nhớ lúc bên [C] nhau
Cười lên em [F] nhé dù [G] sao cũng xa mất [Em] rồi chẳng thế [Am] tìm
Vì đông lạnh [Dm] quá tim [E7] anh buốt giá em [Am] ơi.
ĐK:
Dẫu anh có [Am] buồn dẫu cho cố giữ thăng [Em] trầm
Giấu đôi mắt [Dm] buồn mỗi [G] khi trông về phía [C] em
Ánh trăng với [F] đèn đường khuya hiu [G] hắt [Em] trong lòng thêm đau [Am] thắt
Ôm giá [Dm] lạnh mà [G] anh cứ ngỡ ôm [Am] em
Có cay đắng [Am] nào khiến cho nước mắt tuôn [Em] trào
Khẽ trong nỗi [Dm] buồn lặng [G] thinh không nói lên [C] câu
Suốt đêm cứ [F] ngồi buồn hoài như [G] thế [Em] hoang tàn ngồi bên [Am] ghế
Mưa đã [Dm] về sao [E7] em chưa về em [Am] ơi.