1. [Am] Đã bao giờ em [G] ngồi nhìn lại [C] chuyện tình mình hay [Am] chưa
[Dm] Đã bao giờ em [G] nhớ đến lời mình [C] hứa
Có [F] chăng chỉ là chậm [G] chân một bước, [Em] một người đã [Am] bên em trước
[Dm] Em có biết [G] anh đã vì tất [Am] cả.
2. Anh [Am] nuốt nước mắt chảy [G] ngược vào tim anh [C] dấu nghẹn [Am] đi
Nhưng [Dm] anh làm sao khi [G] lý trí yếu [C] mềm
Mặc dù [F] anh có là [G] ai, mất [Em] anh em có [Am] buồn
Những kỷ [Dm] niệm rồi sẽ mất [G] đi từng [Am] ngày.
ĐK: [Am] Anh sẽ viết khúc [G] ca kể về [C] anh về chúng ta [Am] này
Để những [Dm] nỗi nhớ vẫn thoáng [G] qua anh từng [C] giây
Anh không [F] muốn ta phải chia [G] tay, anh [Em] giữ nỗi buồn lại [Am] đây
Rất [Dm] mong rằng em ghé [G] thăm nơi [Am] này.
3. [Am] Anh chỉ là [G] kẻ ngốc, [C] nhung nhớ điều xa [Am] vời
[Dm] Chôn sâu những [G] yêu thương đánh [C] rơi
Anh [F] đem niềm tin, anh [G] đem lý trí, anh [Em] đem tình yêu và tất [Am] cả
Để [Dm] cuối cùng anh nhận [G] được toàn là vô [Am] nghĩa.