1. Người trút những hờn [Am] ghen ngoài trời mưa gió [D] vô tình
Mình [Dm] tôi lặng yên chờ mong và [F] nghe hạt mưa tình ái vỡ [Am] tan rồi.
Giờ đã bạc [Am] tóc vậy mà sao vẫn [D] u hoài
Đùa vui [Dm] với yêu dấu không dứt mang [F] những cay đắng chất chứa trong [E7] lòng.
2. Tiếc nuối chi và đừng [Am] khóc vì người yêu đã [D] theo chồng
Dù [Dm] cho tình ta ngày xưa đẹp [F] như bình minh giờ đã bóng [Am] lưng chiều
Nhìn ngắm những đợt [Am] sét ngoài trời mưa gió [D] vô tình
Chờ mong [Dm] bóng em khuất trong gió ta [F] sẽ đi dần xa để quên [E7] hết.
ĐK: Hãy yên [Am] tâm nàng cứ bình [C] yên bên người
[Dm] Ta giờ không cần [Am] ai trong đời
Dù cho [F] mưa mang cô đơn và ta [C] sẽ không còn lạnh [E7] nữa
Hãy yên [Am] tâm nàng cứ bình [C] yên bên người
[Dm] Ta giờ không cần [Am] ai trong đời
Dù cho [F] mưa mang cô đơn ta vẫn [E7] yên vui trong cuộc [Am] đời.
* Cất tiếng khóc đến giá [G] buốt đớn đau trong tim
Anh yêu em như [Am] gió mưa đêm nay
Nếu biết trước có những [G] nỗi cô đơn
[F] Trách nhau chi [E7] người yêu hỡi.