Ở cuối một mùa [Am] xuân
Anh đứng ngoài trông [Em] xuống
Đến bên niềm thương [G] đau
Biết chỉ là buồn [E7] rầu.
Ở cuối cuộc tình [Am] xa
Anh về như kẻ [G] lạ
Gặp nhau nhìn không [E7] nói
Cho bóng chiều đi [Am] qua.
Ở cuối một ngày [A] vui
Anh nghe những ngậm [F#m] ngùi
Anh nghe những ngậm [E7] ngùi
Tia nắng vàng trên [Bm] tóc
Nhớ quên cũng tội [E7] tình
Nhớ quên cũng tội [A] tình.
Ở cuối con đường [Am] xưa
Anh lục tìm trí [Em] nhớ
Sao tìm hoài không [G] ra
Hay tình đó bây [E7] giờ
Vỡ thành hạt mưa [Am] sa.