1. Từ [Am] lúc anh vội [G] đi, lãng quên [Em] em để yêu một người
Tình [Am] yêu như đùa [F] vui, em nào [G] hay lòng người gian [C] dối
Thề [Dm] thốt trên khoé [Am] môi, rồi [G] cũng như thế [Dm] thôi
Đành xa [F] em để đến bên ai tìm một cuộc [E] vui
2. Ngày [Am] tháng em lệ [G] rơi, khóc bao [Em] đêm nhớ mong một người
Niềm [Am] đau đã dần [F] vơi, em nhận [G] ra mình không nên [C] khóc
Phải quên [Am] anh bằng mọi [Dm] cách, lúc trái [G] tim anh giờ đã [C] mất
Nhớ làm [F] chi, khóc làm [Em] chi cho người vô [Am] tình
ĐK: Hạnh [Am] phúc đã quá xa [F] vời, vì anh [G] đi sẽ không quay [C] lại
Chỉ còn [F] em ở đây từng [G] đêm ngồi đếm [C] sao
Một hai [Em] ba ngôi sao trên cao em sẽ [G] đếm cho đến khi [Am] nào
Trái tim [G] em có [B] thể quên được [E] anh
Phải [Am] cố phải cố quên [F] người dù cho [G] em vẫn yêu anh [C] nhiều
Bởi vì [F] anh giờ đây cùng [G] ai thật ấm [C] êm
Nhiều đêm [Em] khuya trong mưa cô đơn em đếm [G] tiếng mưa rớt vô [Am] tận
Đếm để [G] không còn [Em] thời gian nhớ [Am] anh