1. Muốn [Am] đi xa nơi yêu thương mình từng có
Để không nghe thấy giọng [G] nói của em bên cạnh
Chẳng [F] mong cơ hội làm lại một lần nữa
Thờ ơ mặc cho nước [Em] mắt em tuôn vô bờ
2. Đừng mong cơ hội [Am] nữa cảm xúc của em luôn đổi thay
Đừng giày vò thêm hãy [G] buông tay cho tình yêu nhiều chắp vá này
Với anh tình [F] ta đã nhiều tan vỡ nên sợ
Sợ tim anh lại [Em] yếu đuối lại đau đớn tột [Am] cùng
ĐK:
Bên ai có [C] phải không còn ấm áp nên em trở [G] về
Vì nơi đây [Dm] mãi mãi có một người vẫn luôn đợi [Am] em
Một người luôn [F] giấu nước mắt đằng [C] sau
Cố giả vờ [Dm] quên rằng tổn thương không [G] còn
Anh không muốn [C] chúng ta trở về sống trong sự [G] nghi ngờ
Vì anh còn [Dm] nhớ ánh mắt vô tâm lúc em rời [Am] xa
Không một lời [F] nói cứ thế rời [C] anh
Biết phải làm [Dm] sao để giữ em ở [G] lại bên cạnh [Am] mình
* Đã [Dm] yêu là phải quên mình [Am] không ngừng ở bên nhau
Thì đây [F] chính là hạnh phúc anh chưa bao [C] giờ có
Giống như [F] anh vẫn [G] một mình đơn [Am] phương.
3. Đã [Am] bao lần em ra đi thật hạnh phúc
Muộn màng em biết rằng [G] anh là nơi yên bình
Cố [F] giữ nhau chi khi không còn gì nữa
Giờ anh không phải là [Em] nơi để dừng chân lúc em [Am] cần
ĐK:
Bên ai có [C] phải không còn ấm áp nên em trở [G] về
Vì nơi đây [Dm] mãi mãi có một người vẫn luôn đợi [Am] em
Một người luôn [F] giấu nước mắt đằng [C] sau
Cố giả vờ [Dm] quên rằng tổn thương không [G] còn
Anh không muốn [C] chúng ta trở về sống trong sự [G] nghi ngờ
Vì anh còn [Dm] nhớ ánh mắt vô tâm lúc em rời [Am] xa
Không một lời [F] nói cứ thế rời [C] anh
Biết phải làm [Dm] sao để giữ em ở [G] lại bên cạnh [Am] mình.