Khói [F] thuốc mơ màng cuộc [G] tình tan hoang
Tình [Em] yêu của anh đâu đáng như [Am] vậy
Vô [F] tâm thế em vì sao tàn [G] nhẫn thế em
Vị [Em] trí của anh trong em giờ thuộc [Am] về ai.
Nhìn [F] thời gian trôi ngày [G] dài anh bối rồi
Vì [Em] yêu em đấy thôi nên đớn [Am] đau phải quên đi rồi
Từ [F] ngày em ra đi thế giới [G] trong anh vô vị
Ai [Em] kia thay thế anh sao em đi [Am] mãi chưa về.
Tội [F] nghiệp cho anh yêu em yêu [G] quá thật lòng
Tội [Em] nghiệp cho anh yêu em cũng [Am] chỉ bằng không
Tội [F] nghiệp cho anh phải đứng đây [G] giữa cuộc đời
Chắp [Em] vá niềm tin ấy dối trá chính [Am] mình.
Còn [F] chờ đợi em dù đau đớn [G] anh cũng chấp nhận
Dù [Em] ngày hay đêm anh đứng phía [Am] xa chờ em
Cho [F] em thời gian để suy [G] nghĩ lại
Lựa [Em] chọn của em đúng hay [Am] sai.