1. [Cm] Nhớ lúc trước em vẫn hay nói rằng
Trời đẹp [Eb] xanh như em với anh
Này người [Fm] yêu em thương mến [Bb] ơi
Anh hãy yêu màu [Cm] xanh.
Vì em [Eb] ra đi trước anh
Này người [Fm] yêu khi anh nhớ [Bb] em
Hãy ngước lên trời [Cm] xanh.
Mình đã [Bb] gởi con tim qua phong thư màu [Cm] xanh
Mình đã [Bb] ước cho duyên đôi ta vẫn [Eb] hoài xanh
Mà hôm [Ab] nay sao em ra đi
Về trời [Fm] xanh xa xôi xa xăm em [G7] bỏ anh.
ĐK:
Này trời [Cm] xanh có thấu có biết trái tim này
Còn than [Ab] khóc tiếc nhớ em mãi suốt đêm ngày
Làm thế [Bb] nào cho em hay ta đang mong
Mong được tỏ [Eb] bày ooh [G7] ooh.
Đời đau [Cm] nhói khi cây khô thương lá xa cành
Buồn theo [Ab] dấu khi cơn đau mãi vẫn chưa lành
Người dấu [Bb] yêu em đau không em khi ta
Tay đã rời [Cm] tay.
(Chào thế [Bb] gian nay anh theo em thôi xin
Vĩnh biệt màu [Cm] xanh)
2. [Cm] Có những lúc anh mơ tưởng rằng
Tìm được [Eb] em nơi cuối mây
Để đời [Fm] anh thôi không xót [Bb] xa
Cô đơn không còn [Cm] vây.
Đừng khóc [Bb] nữa khi con tim không còn [Cm] xanh
Đừng nhớ [Bb] nữa khi đêm đen kéo đến thật [Eb] nhanh
Vì hôm [Ab] nay anh theo em đi
Về trời [Fm] xa nơi em đang trông đang nhớ [G7] anh.