1. Em đã [Am] đi cho màn đêm ở [Dm] lại
Đêm đã trôi lưng [G] chừng một [C] giòng suối
Ơi suối [E7] ơi giờ không em, còn [F] ai
Để suối trông, [G] nắng trông, mãi [C] cho ai . U u [E7] u.
Đêm [Am] cũng đi cho bình minh [Dm] sớm về
Ta cũng qua tơi [G] bời một [C] cơn khát
Và [F] em xa, và em xa xa mấy [C] mùa
Và ta [E7] nhớ, và ta nhớ như [Am] bao giờ
ĐK 1: Ta [A] sẽ đi trên [F#m] dấu chân em [Bm] hồng
Xuân [E7] sẽ qua như dấu chim, như [A] hình bóng
Em [D] sẽ tan thành [Dm] mông lung giữa [A] cuộc vui.
Ta [F#m] sẽ về cho [E7] nắng mưa chôn [Am] vùi
2. Em đã [Am] đi, nhưng màu xanh còn [Dm] lại
Em đã đi, êm [G] đềm một duyên [C] mới
Em nhớ [E7] chăng, tình yêu xưa tròn [F] xinh
Em thấy chăng, [G] tiễn ai suối [C] lung linh . Ồ ồ [E7] ô
Như giấc [Am] mơ ta tìm em một [Dm] lần
Qua đón đưa không [G] còn gì vương [C] vấn
Đời [F] xinh nhé, cười xinh nhé, em chớ [C] buồn
Để con [E7] suối, quá êm ái, câu ly [Am] biệt.
ĐK 2: Trong [A] giấc mơ, in [F#m] dấu chân em [Bm] hồng
Trong [E7] nhớ xưa, in tóc đêm như [A] cỏ hoang
Ta [D] hát đây về em [Dm] đây, hát [A] thầm nhé
Thôi [F#m] hết buồn, thôi [E7] hết vui! ta [A] về.