Sẽ lại có một lần nào đó thật [F] gần, về quê em nhìn lúa vàng
Thời gian đi qua [G] anh cũng để lại nhiều úa tàn
Thôi xin đừng hờn [Em] dỗi, nghĩ làm gì chuyện ngày sau
Chỉ là đôi phút tâm [Am] đầu hoặc là một cuộc dài lâu
Yêu riêng em thơ [Dm7] ngây dù ngày đó thành những phai phôi đời mình
Mà biết khi [G] buồn, có thường nhớ anh không hỡi cô người tình
Khi em [C] 20 ngày ấy, vẫn là giây phút này đây
Anh lại cầm [C7] lấy đôi tay gầy giữa cafe phố đầy mây
Rồi [F] ngắm vòng quanh miệng cười cầm chế trà xanh
Ngày hôm [G] qua không trở lại, thời giờ nhìn thế mà nhanh
Mẹ thường [Em] hỏi em dạo này sao chẳng còn ghé nhà anh
Vài ngọn [Am] cỏ sau khu vườn, tiếng cười em bé hòa thanh
Đây sẽ [Dm7] là góc bình yên mai sau đôi ta cùng ngồi
Hoặc cũng có [G] thể mình già nhiều đi nhưng khác nhau hai vùng trời
Nhìn ngày [C] mới lại tới, biết em có còn giữ nguyên
Là những bóng [C7] hình của chúng mình, xem như đã từng hữu duyên!
[F] Già cùng nhau là được anh chưa mảnh tình vắt vai
[G] Già cùng nhau là được em còn dại khờ mắt nai
[Em] Già cùng nhau là được yên vui đi qua phú bần
[Am] Già cùng nhau là được đến khi hai ta “Tứ Tuần“
[Dm7] Sâu trong đời người chỉ cần ấm êm bên căn phòng
Còn [G] những ngày tháng không em, thật quá đơn côi và thăng trầm
[C] Lũ trẻ sau này có “dạ đáp lời thưa “
Hoặc là ta [C7] chẳng cùng một cuộc đời trở thành chuyện cũ hồi xưa!
Bởi vì chẳng ai [F] biết tình người, một ngày sẽ [G] ngưng
Chỉ còn lại anh [Em] mắt nụ cười, một thời trẻ [Am] trung
Mình ngồi cạnh nhau [Dm7] dẫu muộn màng đến cuối chiều tàn
Hãy [G] nói anh nghe giấc mơ [C] nào? [C7]
Có những giấc [F] mơ được cùng em mình đi lang thang đất trời
Hôm nay anh [G] mệt vì cuộc sống và những tâm tư rất đời
Sẽ lại thế [Em] nào nếu một ngày ta bỗng cảm thấy nhòa mi?
Thì khoảnh khắc [Am] đấy là khi từng khuôn mặt ấy già đi
Em ơi [Dm7] đừng chớ vội buồn chau mày nhíu mắt đăm đăm
Mình sống một [G] lần cho thể xác òn tâm hồn mãi trăm năm
Thời gian [C] là điều chan hòa để cho vạn vật hữu duyên
Nếu như không [C7] thành, anh cũng buồn xem như cuộc đời ngẫu nhiên
Bởi vì chẳng ai [F] biết tình người, một ngày sẽ [G] ngưng
Chỉ còn lại anh [Em] mắt nụ cười, một thời trẻ [Am] trung
Mình ngồi cạnh nhau [Dm7] dẫu muộn màng đến cuối chiều tàn
Hãy [G] nói anh nghe giấc mơ [C] nào? [C7]
Vậy thì ngày qua [F] có được gì, giây phút cuối cuộc đời
Mình còn [G] nhau đến tận cùng thời gian
Trải qua bao mưa [Em] nắng mịt mù, già cùng nhau là được, vẫn còn [Am] em ở đó trọn tình yêu
Rồi em [Dm7] khẽ thì thầm, những [G] giấc chiêm bao bên [C] anh [C7]