[Am] Khi em nhìn dòng chữ này có [F] lẽ anh không còn đây
[Dm] Anh đi về nơi rất xa để [E] quên chuyện tình hai ta
[Am] Hôm qua anh đã quá khờ và giờ [F] đây anh không còn ngây thơ
Để anh [Dm] biết hôm qua vì sao em luôn trách [E] anh, giận anh vô cớ.
Tình yêu [F] ai gởi trao đến [G] em
Cũng chẳng bấy [Em] lâu em cũng biết [Am] rằng
Nếu như ai vội [F] vàng yêu nhau nhanh [G] quá
Chắc cũng dễ [C] dàng phôi phai
[Dm] Anh ngồi đây những [G] chiều
Người [Em] hỡi anh nhớ em [Am] nhiều
Muốn quay [F] về bên em để [G] thấy em yêu mỗi ngày
Nhưng sao giờ [E] đây?
ĐK1:
Anh biết em bây [Am] giờ ngoài tầm tay với
Anh biết em đang [Dm] cần một tình yêu mới
Nhớ nhung ngày [G] xưa, chắc không còm nữa
Với em giờ [C] đây anh quá dư [E] thừa.
Anh biết không thể [F] nào làm em suy nghĩ như xưa
Đường [Dm] em về ai đón đưa
Hãy mặc anh [E] nhớ, cho dù em hay vô tâm hững [Am] hờ.
ĐK2: (Hát tăng lên 1 tone [Am] -> [Bm])
Tình yêu [Bm] đó đã có lỗi gì
Sao người lại [Em] nỡ cố chấp quên đi
Tình yêu [A] hỡi yêu em muôn đời
Dẫu cho ngày [D] sau ta chẳng có [F#7] nhau
Và lời yêu [G] em anh trao mỗi ngày
Giờ ngày không [Em] em anh nói với ai
Chỉ biết ngày [F#] mai, lệ anh rớt theo đêm [Bm] dài.