1. [Am] Nhìn em khóc anh lại muốn [Em] ôm
Nhưng mình là bạn [F] thôi, [G] chẳng phải người [C] yêu
[Am] Gục vào anh và rồi trách [Em] móc ai kia
Có [F] biết rằng anh [Em] cũng đau trong [Am] lòng.
T-ĐK1:
[F] Duyên trời sao lại trớ [Em] trêu hai chúng ta
[Dm] Luôn ở bên [G] mà chẳng [C] yêu
[F] Hay là anh từng bỏ [Em] qua nhiều cơ hội
[Dm] Để cho chúng [Em] ta thành [Am] đôi
ĐK:
Chỉ có mỗi [C] cầm tay thôi, nhưng anh vẫn không [G] thể
Chẳng dám nói [Am] một câu thôi, yêu em đã lâu [Em] rồi
Tình đơn phương [F] chắc không còn gì đau đớn [C] hơn
Xót xa chịu [Dm] hết trong lòng [Em] bởi một [Am] người.
Đã có thể [C] gần em hơn, nhưng anh đã không [G] làm
Nói hết những [Am] gì suy tư lâu nay giấu trong [Em] lòng
Nhiều lần anh [F] cứ lo sợ em sẽ lánh [C] xa
Thế nên ngần [Dm] ấy năm lòng [Em] vẫn cam [Am] chịu.
* Lạc [F] mất điều quan trọng duy nhất
Để sống ý nghĩa [Em] hơn, chẳng thể xa rời [Am] em
Ngổn ngang tim [Dm] anh chẳng biết
Dừng [Em] lại hay bên cạnh chung với nỗi [Am] đau?
T-ĐK2:
[F] Sớm hôm cũng được giữa [Em] đêm khuya cũng đợi
[Dm] Chỉ cần em [G] còn nhớ [C] anh
[F] Anh là tri kỷ của [Em] em
Nên chỉ tìm gặp [Dm] anh mỗi [Em] khi em muộn [Am] phiền.
ĐK:
Chỉ có mỗi [C] cầm tay thôi, nhưng anh vẫn không [G] thể
Chẳng dám nói [Am] một câu thôi, yêu em đã lâu [Em] rồi
Tình đơn phương [F] chắc không còn gì đau đớn [C] hơn
Xót xa chịu [Dm] hết trong lòng [Em] bởi một [Am] người.
Đã có thể [C] gần em hơn, nhưng anh đã không [G] làm
Nói hết những [Am] gì suy tư lâu nay giấu trong [Em] lòng
Nhiều lần anh [F] cứ lo sợ em sẽ lánh [C] xa
Thế nên ngần [Dm] ấy năm lòng [Em] vẫn cam [Am] chịu.