[Am] Chào em nàng thơ anh là người than thở
Anh [G] thở trong nhịp thăng vì em là điều anh trăn trở
Vì tự nhắc [F] nhở không thể yêu một người tầm cỡ không thể chiều
Nhưng một lần [C] nữa anh lại mở cửa đón nhận cơn đau và có thể nhiều
Có [Am] vài điều anh cần nói nhưng không hỏi em đang bên ai
Vì đâm [G] đầu thì phải xác định việc tâm không tịnh phải gánh trên vai
Tuy chẳng [F] phải nhà ngoại cảm nhưng đủ thảm thiết để thức từng đêm
Anh chính là [Am] biết mình đang sai lầm nhưng cứ vì em mà vui mừng thêm
Anh [Am] vui vì em cười dù nụ cười đó chẳng dành cho anh
Anh [G] lo vì em buồn dù buồn vì ai chứ không phải anh
Phương diện [F] khác chẳng to tát vì phần thể xác em không ở đây rồi
Anh chỉ [C] cố để em nghĩ đến anh dù trong vài giây thôi
Anh [Am] biết không điểm dừng cứ như thế không thể ngừng
Từng ngày thời [G] gian như kiểm chứng tâm tư của anh chẳng dễ để ngưng
Mặt [F] trời đang soi sáng nhưng chẳng nghiêng về phía anh
Vài người đang [Am] đứng về phía ấm sao chỉ riêng anh còn nơi phía lạnh vậy.
Người như tia [Am] nắng soi rọi nơi tối [G] tăm tim ta
Để ta hóa [F] tương tư em sa lầy vào chân [C] ái
Mà ta quên [Am] mất ta là thân cỏ [G] cây sao mà
Với lấy được [F] em giọt nắng ban mai ngọc [Am] ngà
Anh đâu có [Am] mơ hay ước về chuyện tình yêu
Biết em sẽ [G] ngơ quay bước và chẳng cần hiểu
Cứ đưa đôi [F] tay để nhận lấy những thứ mình không thuộc về
Dù không phải [C] say nhưng gượng ép bản thân này luôn phải não nề
Anh vẫn chọn [Am] em dù biết sẽ đau thêm một lần
Mỗi lần [G] đau anh sẽ thương em thêm một phần
Chẳng biết tương [F] lai sẽ đi về đâu hai ta có chung được nhịp cầu
Và vì ai [Am] em thương bao lâu tim anh vẫn giữ nguyên nhịp đầu
Anh [Am] ngỡ nàng tựa như trăng bóng tối cuộc đời luôn luôn soi sáng
Anh [G] chính là con thiêu thân muôn vạn lần đau chỉ muốn có được nàng
Thời [F] gian sao trôi đi qua ta chẳng có nhau như bất hữu
Người [C] luôn hứng chịu phong ba lại là kẻ thua cuộc và thất thủ
Bể [Am] tình biết xuống là đau anh vẫn đấm chìm vào say sưa
Hể [G] nhìn người vui là sao khi muốn từ bỏ lại dây dưa
Thậm [F] chí là từng bước đến em chậm dần đi
Anh [Am] chấp nhận mà để đôi mắt mình đậm hàng mi
Khi [Am] đông dần xa em về nơi rất [G] xa
Phía xa [F] con đường chỉ còn anh và những nỗi [C] đau
Hạ còn vương [Am] nắng ôm kỉ niệm khắc [G] sâu trong lòng
Tình thôi [F] vương mình thôi thương từ [Am] đây
Chạy theo duyên [Am] số, anh gặp em cớ [G] sao chia lìa
Để anh đắng [F] cay đôi mi suy cùng quẩn [C] trí
Dù cho năm [Am] tháng, trôi dần trôi cũng [G] không thể nào
Xóa mờ [F] đi, niềm đau anh cứ [Am] dâng trào.