1. Đêm lắng [Am] sâu cho hồn rơi vỡ từng cơn mưa
Tình yêu [E7] đó phải chăng [Am] người
Từ đêm [Dm] nay sao bơ vơ [Am] lạ đời
Ta thoáng [E7] nghe như vài cơn lốc về đêm nay
Một người [Am] mơ, một trời [F] mơ
Hẹn người [E7] đến cho ta tình cuối mùa.
2. Ta đã [Am] trao cho người yêu quá một đêm yêu
Rồi từ [E7] đó tình yêu [Am] đầu
Thành muôn [Dm] thâu muôn thâu quen [Am] đợi chờ
Bao ước [E7] mơ cho dù như đá mờ xanh rêu
Nhạc tình [Am] yêu gọi người [F] yêu
Đang héo [E7] hắt ru ta mòn [Am] giấc chiều.
ĐK: Ơi người yêu [Dm] hỡi người yêu [Am] hỡi
Cho ta thương cho đêm si [Dm] mê
Tình đầu của [E7] ta và tình [Am] cuối của người
Ta yêu cuộc ngang [F] trái ta [G] thương đời về [Em] chiều
Ta [Am] thương ta, ta [F] thuơng ta ngày [E7] mai.
3. Em đến [Am] đây cho đời ta bớt dài cơn đau
Đừng đi [E7] mãi, đừng phụ [Am] người
Đừng quên [Dm] ta xa ta không [Am] trọn lời
Ta ước [E7] mơ sao tình yêu cuối còn trong em
Một ngày [Am] mai, và ngày [F] mai
Tình đau [E7] mãi ru ta trọn [Am] giấc dài
* Người yêu [E7] hỡi nhớ chăng [Am] em?
Người yêu [E7] hỡi nhớ chăng [Am] em?
Người yêu [E7] hỡi nhớ chăng [Am] em?