1. [F] Đêm lặng lẽ, [Em] không ai lắng nghe
Cớ sao [Dm] mình hoài đau buồn [C] thế
[F] Đêm vụn vỡ, [Em] ngay trong giấc mơ
Từng hơi [Dm] thở cũng rời [G] bỏ em ngẩn [C] ngơ.
2. [F] Đã từng nghĩ, mình [Em] yêu tha thiết hơn
Chẳng bao [Dm] giờ nhận mang về đau [C] đớn
[F] Cứ như thế, [Em] riêng em mải mê
Giờ lặng [Dm] lẽ, chôn vùi [G] trong ê [C] chề.
T-ĐK:
[F] Đưa tay lau đôi mi và [Em] hong khô chút lý trí
Mình bên [Dm] nhau chẳng thơ mộng [C] gì
[F] Thôi nâng niu say mê, đau [Em] đớn nhức nhối đến thế
Nên [Dm] hãy [G] tốt hơn đừng [C] về.
ĐK:
[F] You…. without [Em] you
Without [Dm] you…I’ve [G] never been [C] blue
[F] You… without [Em] you
Without [Dm] you…I’ve [G] never been [C] blue.