1. Hai bàn tay [E7] trắng, nghèo xơ [Am] xác nghèo
Nên em ra [A7] đi, không nói [Dm] một lời
Ngày [E7] mai em vui duyên thắm, người [F] ta mua em nhung [C] gấm
Anh không ngờ, em bạc như [E7] vôi
2. Hai bàn tay trắng, thì lưu [Am] luyến gì
Em vui đi [A7] em, với cảnh [Dm] huy hoàng
Mặc [E7] ai bao đêm mưa gió, dầm [F] mưa đi trong nhung [C] nhớ
Để em [E7] vui người mới [Am] sang giàu [Dm][Am]
ĐK: Chẳng dấu [C] diếm, [Dm] thân anh vốn [Am] nghèo
Hai bàn tay gầy chai [E7] khô, đâu có gì để em mơ
Chẳng xứng [C] đáng, [Dm] ai kia vóc [Am] ngà
Em quen lụa là xa [E7] hoa, hay em thuộc về [Am] người ta [Dm][Am]
3. Hai bàn tay [E7] trắng, nào mơ [Am] ước nhiều
Em nay cao [A7] sang, lắm kẻ [Dm] nuông chiều
Còn [E7] như anh luôn tay trắng, mà [F] em không quen cay [C] đắng
Đường em [E7] đi, nào trách [Am] em gì