1. [Am] Anh đi và anh nói anh cần nghĩ [Dm] suy chuyện chúng mình
[G] Anh không còn cảm giác, không còn [C] thấy vui
[F] Anh đi anh nói anh cần thời [Bb] gian, anh không biết có yêu như ngày [E] đầu không? Còn thiết tha [E7] hay không?
Người [Dm] ta [G] cho anh chợt nhận [C] ra trái [F] tim vẫn còn [Dm] trông mong hơn những [G] gì mà từ lâu em [E7] đắp xây
ĐK1:
Người ta mang [Am] cho anh say đắm để [Em] anh một lần nữa anh [F] cảm nhận tình yêu trở [C] lại
Người ta cho [Dm] anh tìm lại nụ cười [Am] mà từ lâu anh không [B7] còn được bình yên bên [E7] em
Còn em? Em [Am] hy sinh nhiều thế? Em [Em] đợi chờ nhiều thế? Em [F] chịu đựng nhiều đến thế [C] mà?
Còn em cũng [Dm] một thời thật thà, em [Am] cũng như người ta dành [E7] trọn tình yêu với anh [Am] thế mà?
2. [Am] Khi xưa mình từng hứa sẽ [Dm] mãi muôn đời
[G] Khi xưa mình từng nói chỉ cần [C] có nhau mà thôi
[F] Nhưng bây giờ em biết em ngu ngốc [Bb] tin đâu nghĩ con tim người đổi thay [E] mau, lời hứa sẽ phai [E7] màu.
Giờ [Dm] đây em [G] biết nói gì để [C] oán trách [F] anh, vì [G] anh tình yêu [E7] trong em đã rơi [Am] vào hoang lạnh.
[Dm] Biết sớm mai thế [G] nào? Vì [C] lỗi lầm của [F] em là luôn [Dm] tưởng rằng mình chẳng [B7] thể thay thế trong tình [E7] yêu với anh.
ĐK2:
Thì ra sau [Am] bao nhiêu năm tháng [Em] ta bên nhau trái tim [F] anh vẫn còn phân [C] vân
Thì ra em [Dm] cũng chỉ là một [Am] sự lựa chọn trong muôn [B7] ngàn lựa chọn với [E7] anh
Thì ra bao [Am] lâu em cố chấp [Em] gìn giữ hạnh phúc chỉ [F] nhận lại đầy những vết [C] thương
Thì ra chưa [Dm] một lần nào anh [Am] thực sự cần em mà [B7] chỉ là anh lừa dối [E7] em.
Người ta mang [Am] cho anh say đắm [Em] để anh thấy mình [F] yêu như lần dầu [C] tiên
Người ta cho [Dm] anh tìm lại nụ cười [Am] mà từ lâu anh không [B7] còn được bình yên bên [E7] em
Còn em? Em [Am] hy sinh nhiều thế? Em [Em] đợi chờ nhiều thế? Em [F] chịu đựng nhiều đến thế [C] mà?
Còn em cũng [Dm] một thời thật thà, em [Am] cũng như người ta dành [E7] trọn tình yêu với anh [Am] thế mà?